...:: T1..Family ::...
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» loVe T1 fAmIlY
Ốc sên chạy EmptyWed Aug 24, 2011 8:54 pm by nangsommai_148103

» Buc thu gui vo yeu
Ốc sên chạy EmptyThu Jun 09, 2011 9:18 pm by Bùi Ngọc Thắng

» Buc thu Mac gui con gai.
Ốc sên chạy EmptyThu Jun 09, 2011 9:10 pm by Bùi Ngọc Thắng

» Tàu Trung Quốc lại cắt cáp tàu thăm dò dầu khí Việt Nam
Ốc sên chạy EmptyThu Jun 09, 2011 6:05 pm by Bùi Ngọc Thắng

» tom cruise
Ốc sên chạy EmptySat May 21, 2011 4:17 pm by Bùi Ngọc Thắng

» đề thi học kì môn lịch sử. mọi người tham khảo nhé!
Ốc sên chạy EmptySat May 21, 2011 11:39 am by Vũ Ngoc Anh

» bói tình yêu
Ốc sên chạy EmptySat May 21, 2011 10:49 am by Vũ Ngoc Anh

»  LƠÌ TÂM SỰ VỚI LỚP
Ốc sên chạy EmptySat May 21, 2011 10:40 am by Vũ Ngoc Anh

»  may đồg fuc
Ốc sên chạy EmptyTue May 17, 2011 9:25 pm by Nguyễn Thanh Huyền

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar

Social bookmarking

Social bookmarking reddit      

Bookmark and share the address of ...::T1..Family::... on your social bookmarking website

Bookmark and share the address of ...:: T1..Family ::... on your social bookmarking website


Ốc sên chạy

Go down

Ốc sên chạy Empty Ốc sên chạy

Bài gửi  Phùng Phương Mai Sun May 01, 2011 5:48 pm

Anh Vệ Đằng nói: “Có ba tiêu chuẩn để đánh giá một người con gái. Một là vẻ đẹp ngoại hình xinh đẹp. Hai là vẻ đẹp ngây thơ đáng yêu. Ba là vẻ đẹp tâm hồn trong sáng. Ba vẻ đẹp ấy kết hợp tạo thành vẻ đẹp hoàn mỹ. Em gái à, tiếc là em thuộc loại thứ tư”.
Vệ Nam ngẩng đầu lên, nhìn anh trai với ánh mắt tò mò: “Anh ơi, thế nào là loại thứ tư?”
Vệ Đằng mỉm cười rồi nghiêm túc nói: “Loại thứ tư nghĩa là trong trường hợp không có cả ba tiêu chuẩn trên vẫn có thể miễn cưỡng nhận ra đó là con gái”. Nói xong anh quay người lại tiếp tục giở từ điển.
Vệ Nam mỉm cười và nói: “Anh à, họ Vệ nhà ta đến đời anh em mình biến đổi thật khủng khiếp. Anh nói mà xem, chí ít thì vẫn có thể nhận ra em là con gái. Còn anh là con trai kiểu gì mà nhìn mãi không nhận ra được là con trai. Thế thì phải làm thế nào?”
Một quyển từ điển dày cộp chuẩn bị bay về phía Vệ Nam.
Vệ Nam ngồi bật dậy, động tác bật giống như lò xo bị nén xuống, cuối cùng ngồi yên ở tư thế vuông góc với đầu giường.
Cuốn từ điển trong giấc mơ đằng đằng sát khí lao tới, phát ra ánh sáng chói mắt, giống như cảnh trừ yêu diệt quỷ trong “Tây Du Ký” khiến Vệ Nam hoảng hốt tỉnh dậy. Vệ Nam dụi mắt nhìn cảnh vật xung quanh. Chưa vượt qua không gian về cung đình cổ đại hay đến tây trúc thỉnh kinh, vẫn đang nằm ở nhà mình. Ôi! thật là may.
Chỉ có điều, hình như bây giờ là nửa đêm?
Giơ tay lên có thể nhìn lờ mờ thấy năm ngón, kim đồng hồ chỉ vào số ba.
Cuối cùng chắc chắn: Bây giờ là nửa đêm.
Vệ Nam yên tâm nằm xuống, ôm gối ngủ chuẩn bị ngủ tiếp. Vừa mơ màng chìm vào giấc mộng thì bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại đinh tai nhức óc vang lên khiến cô giật nảy mình.
“Buồn quá, buồn quá….Đây không phải là kết quả anh mong muốn….Buồn quá, buồn quá…”
Tiếng hát ai oán của nam ca sỹ biểu đạt tâm trạng ảo não sầu thương. Đây là tiếng chuông điện thoại Vệ Nam cài đặt riêng cho cuộc gọi đến của anh trai để biểu đạt tâm trạng của mình mỗi lần nghe điện thoại của anh. Nửa đêm gọi điện thoại quấy rầy người khác. Hành vi ấy thật khiến người ta tức điên lên.
Vệ Nam nhấc điện thoại rồi nói với giọng ngái ngủ uể oải: “Alô, anh à…”
“Con gái con đứa gì mà giờ này vẫn còn ngủ? Mở mắt ra xem mấy giờ rồi?” Đầu dây bên kia vang lên tiếng kêu thảm thiết đáng sợ như lợn bị chọc tiết vậy. Vệ Nam xoa xoa cái tai gần như bị thủng màng nhĩ rồi nói: “Anh vừa bị đập đầu vào cửa à? Nửa đêm gọi điện thoại định gọi hồn hay là lấy mạng người đấy hả?”
Một lúc sau, đầu dây bên kia vang lên tiếng nói khiêu khích: “Nửa đêm? Em có đang ở trên trái đất không đấy?”
Vệ Nam ngáp một cái rồi nói: “Anh hỏi kiểu gì vậy? Em không ở trên trái đất, chẳng nhẽ ở trên sao hỏa à?”
“Nói vậy thì chắc bộ não của em đã ngừng hoạt động khiến các bộ phận khác cũng đơ theo rồi”.
“Nửa đêm anh gọi điện thoại chắc không phải để trêu ngươi chứ?”
Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi nói: “Em mau mau bò dậy khỏi giường, ra cửa sổ kéo rèm lên nhìn ra ngoài rồi nói chuyện với anh. Cảm ơn”. Sau một câu dài không ngừng nghỉ, Vệ Đằng có vẻ thở không ra hơi. Anh nghỉ một lúc rồi nói tiếp: “Nhanh lên, có nghe thấy không đấy?”
Vệ Nam vươn người một cái rồi chậm chạp bò dậy, đến bên cửa sổ kéo rèm. Mặt trời lên cao, ánh nắng chói chang. Phong cảnh bên ngoài thật đẹp.
Vệ Nam sờ tay lên mũi rồi nhẹ giọng nói: “Ha ha, hôm nay thời tiết thật đẹp. Đồng hồ của em hết pin rồi. Chẳng thế mà nó báo là ba giờ đêm, làm em cứ tưởng…” Thực ra đã là ba giờ chiều.
“Anh không có hứng thú để ý đến cái đồng hồ đểu của em. Anh có chuyện cần nói đây. Vểnh tai lên mà nghe cho rõ”. Vệ Đằng ho một tiếng rồi lấy giọng, chuẩn bị diễn thuyết: “E hèm, anh có một người bạn thân, tên là Lục Song. Em còn nhớ cậu ấy không? Trước đây cậu ấy sống cùng khu với chúng ta, ở đối diện với nhà hàng xóm”.
Vệ Nam ngáp một cái rồi nói: “Vâng, nhớ rồi, ngưỡng mộ đã lâu, như sấm đánh bên tai”.
“Hồi nhỏ cùng chơi với nhau, lúc ấy em mới năm tuổi, anh đoán là em quên lâu rồi”.
“…..” Vậy thì còn hỏi làm gì.
“Em nghe này, khi đến trường đại học A anh gặp cậu ấy. Năm nay cậu ấy tốt nghiệp cao học. Mấy hôm nữa sẽ qua bên ấy làm việc. Sau khi chuyển nhà cậu ấy sống ở Bắc Kinh. Lâu lắm rồi không đến miền Nam nên không quen cuộc sống ở đó. Sau này em chú ý chăm sóc cậu ấy nhé. Nghe rõ chưa?”
“Vâng”. Vệ Nam vẫn chưa hết buồn ngủ, nghe tai nọ ra tai kia, chỉ muốn gật đầu cho xong chuyện.
Vệ Đằng tiếp tục dặn dò: “Mọi người đều nói người miền Nam không nhiệt tình hào phóng bằng người miền bắc. Chúng ta là người miền Nam, không được để mất mặt, hiểu chưa? Mà con gái con đứa ngủ ít thôi. Nhất định phải dốc toàn bộ nhiệt tình của em vào người cậu ấy để cậu ấy tan chảy ra, nghe rõ chưa?”
“Vâng”.
Trời mùa hè nắng nóng oi bức, nhiệt độ lúc này là trên 300C, đã đủ nóng lắm rồi. Mọi người sắp bị cháy thành thịt rang đây này, vậy mà còn phải nhiệt tình? Em chưa kịp dốc hết nhiệt tình của mình thì ánh nắng mặt trời như thiêu như đốt đã làm em tan chảy rồi ạ? Vệ Nam lẩm bẩm rồi ngáp một cái. Sau đó anh trai dặn dò thêm một đống thứ nào là anh ta mặc gì, dáng người thế này, thế kia, mấy giờ tàu đến, đón cậu ấy đến nhà mình ăn cơm, sau đó thế nào thế nào…
Vệ Nam vừa ngáp vừa gật đầu, tư thế trông giống như gà con mổ thóc vậy. Sau khi kết thúc cuộc điện thoại nửa thực nửa hư này, Vệ Nam mới thốt lên một tiếng “Buồn ngủ quá” rồi mơ hồ bò lên giường ngủ tiếp.
Trong giấc mơ, cô nghe thấy có người thì thầm bên tai mình bằng giọng điệu như đang niệm thần chú: “Lúc bạn vẫn đang chìm trong giấc ngủ, thế giới này đã bừng tỉnh từ rất lâu, rất lâu rồi”. Đây là câu nói yêu thích của tác giả Chu Phóng mà Vệ Nam rất thích. Trong tiểu thuyết trinh thám, khi hung thủ dùng thuốc mê giết người hàng loạt thường xuất hiện lời thoại này. Vệ Nam thấy gần đây mình thay đổi phong cách xem tiểu thuyết trinh thám, xem đến nỗi tẩu hỏa nhập ma. Trong giấc mơ thường xuất hiện cảnh máu mê bê bết, dù là sinh viên ngành y đã học giải phẩu người nhưng vẫn thấy khủng khiếp.


Phùng Phương Mai
[Học Sinh Tích Cực]
[Học Sinh Tích Cực]

Tổng số bài gửi : 152
Join date : 21/04/2011

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết